Ngao, bề bề, ốc... toàn loại 'sơ sinh', bé tí, chất lượng có vấn đề nhưng nhà hàng tính giá gần 12 triệu đồng khiến nhiều người tranh cãi.
Mệt mỏi vì phải hỏi giá từng loại hoa được bày bán dịp Tết, tôi tự hỏi 'sao người ta không niêm yết sẵn giá bán như trong siêu thị'?
'Người bán hàng chợ Bến Thành hét giá 370.000 đồng cho một chiếc quân đùi, đến khi không được lại chèo kéo tôi mua với giá 70.000 đồng'.
Chúng ta làm du lịch chủ yếu dựa vào thiên nhiên, thắng cảnh, nhưng dịch vụ đi kèm, văn hóa, ẩm thực, quảng bá... đều manh mún.
Nhiều người có cách làm du lịch rất buồn cười là tư tưởng 'không cần phục vụ người chi ít tiền'.
Nhân viên resort giới thiệu cho vị khách nước ngoài rằng được mượn xe đạp miễn phí, nhưng khi tôi hỏi lại chỉ nhận được câu trả lời 'hết xe'.
Chiếc bánh trung thu không đắt, nó chỉ là điển hình cho chuỗi cung ứng tại Việt Nam khi loay hoay trong bài toán giá rẻ mà lại thành đắt.
Khi bánh trung thu được sử dụng chủ yếu như một món quà để biếu xén, người bán cứ mặc sức 'ngáo giá', đắt đến mức vô lý.
Việc sử dụng bánh trung thu như một món quà biếu xa xỉ ngày nay là có, nhưng tôi tin đó không phải nhu cầu phổ biến của xã hội.
Chừng nào người Việt vẫn mặc định trung thu một năm chỉ có một lần, phải mua bánh trung thu bằng mọi giá, thì đừng nghĩ tới chuyện giảm giá.
Nhiều người chỉ tính giá nguyên liệu, mà không tính đến các chi phí khác, rồi cho rằng doanh nghiệp làm bánh trung thu 'ăn dày' là thiếu công bằng.
Gia đình tôi thích sang Thái mua sắm vì sản phẩm của họ mẫu mã đẹp, chất lượng nhỉnh hơn, nhưng giá lại rẻ hơn nhiều so với hàng Việt.
Chiếc bánh trung thu được bán trên thị trường từ vài trăm đến cả triệu đồng dù nguyên liệu đầu vào chỉ khoảng vài chục ngàn, có phải 'ngáo giá'?
Tôi tự làm một cái bánh trung thu, chi phí nguyên liệu khoảng vài chục nghìn đồng, nhưng giá thị trường từ vài trăm đến cả triệu đồng.
'Tôi không hiểu sao một cái bánh trung thu truyền thống lại có giá tới 60.000 - 80.000 đồng, bằng hơn nửa kg thịt heo loại ngon'.
Nơi nào chỉ lăm le đến ngày nghỉ lễ hoặc 25, 26 Tết mà tăng giá bán (dù chỉ 5.000 đồng) tôi cũng không bao giờ quay lại lần hai.
Thấm thía cảnh đi du lịch trong nước mỗi dịp lễ, Tết, chứng kiến hàng hóa, dịch vụ tăng giá chóng mặt, tôi thà ở nhà hoặc đi nước ngoài.
Một bát phở ngày thường được bán với giá 40-50 nghìn đồng thì không thể lấy lý do vài ngày nghỉ lễ để tăng lên 60-70 nghìn đồng được.
Nhiều hàng quán được khách hàng ủng hộ cả năm, nhưng vẫn sẵn sàng tăng giá dịch vụ ngày lễ, Tết với lý do nguyên liệu đắt, thiếu người làm.
30.000 đồng một lượt gửi xe máy, 150.000 đồng một đĩa ốc luộc, 60.000 đồng sáu cái bánh tôm... là những vết gợn của tôi khi thăm thú Hà Nội.