Thứ ba, 30/12/2014, 10:00 (GMT+7)

Teen trường xiếc gào khóc tập ép chân, nhào lộn

Để tập được những động tác ép chân, bẻ xoạc, đu dây... nhiều bạn đã phải gào khóc trên sàn tập nhưng vẫn quyết tâm dù chân tay có bầm tím.

Trường trung cấp Nghệ thuật Xiếc và Tạp kỹ Việt Nam là nơi đào tạo xiếc duy nhất ở Đông Nam Á. 

Các học viên phải mất 2 năm cơ bản, tập các kỹ thuật ban đầu của môn nhào lộn, thăng bằng, tung hứng, thể thao...; sau đó bước vào 3 năm chuyên ngành. Song song với quá trình tập luyện, học viên được học các môn văn hóa phổ thông từ lớp 6 đến 12. Trong ảnh, chị em song sinh Nguyễn Huyền Ly (16 tuổi, học viên năm thứ 6) đang thực hiện động tác mềm dẻo 2 nữ. Để thực hiện thành công tiết mục này, hai em đã phải trải qua quá trình tập luyện gian khổ, với nhiều tháng ngày cơ thể đau nhức, không cử động được.

Đặng Thu Hồng (13 tuổi, học viên năm 3) cắn răng gồng mình chịu đau khi được 3 người ghìm mình ép chân tập môn quay thảm. Theo trợ giảng Nguyễn Ngọc Ánh (19 tuổi), đây là tiết mục khó, yêu cầu độ dẻo cao và thể lực tốt. Không chỉ vừa uốn dẻo, vừa quay những chiếc thảm trên cả tay, chân, diễn viên còn đế lên nhau thành 2 tầng để biểu diễn. "Chỉ động tác uốn dẻo, có người dẻo tự nhiên thì mất 3-4 ngày là làm được, nhưng rất nhiều người như Đặng Thu Hồng, phải mất một tháng, có khi tới cả năm mới thực hiện cho thành thục, đẹp được. Hầu như ai vào trường xiếc này cũng có thời gian muốn bỏ, vì vất vả quá nhưng nhìn thầy cô và anh chị đi trước được tỏa sáng trên sân khấu rồi nhiệt huyết chỉ bảo cho lớp sau, chúng mình lại có động lực để theo nghề", trợ giảng Ánh chia sẻ.

Bản thân Ngọc Ánh, sau 9 năm theo nghề xiếc, đã đoạt được hàng chục giải thưởng lớn, nhỏ, trong đó có không ít huy chương từ các Liên hoan xiếc quốc tế như: HCB Liên hoan xiếc quốc tế lần thứ 4 tổ chức tại Hà Nội năm 2012; HCB Liên hoan ảo thuật toàn quốc; giải Đặc biệt Liên hoan xiếc quốc tế tại Ngô Kiều (Trung Quốc) năm 2013... Từng rơi bao nhiêu nước mắt vì chấn thương, đau đớn trong quá trình tập luyện, nhưng Ngọc Ánh quyết tâm theo đuổi nghề xiếc để thỏa mãn đam mê và được phục vụ công chúng. Ngoài biểu diễn, cô bạn cũng giúp giáo viên ở trường, truyền dạy nghề và nhiệt huyết cho thế hệ sau.

Học viên người Lào, tên Sudavi đang tập môn xe đạp một bánh. Đứng trên bánh xe này, Sudavi có thể tung hứng hoặc kết hợp vừa tung hứng vừa đế kiếm bằng miệng.

Kỹ thuật giữ thăng bằng bằng đầu.

Vũ Thị Vân (14 tuổi) thực hiện động tác vừa uốn dẻo, vừa lắc vòng bằng ngón chân. Từ bé học viên này đã mê mẩn xiếc khi xem các diễn viên trên tivi hay trực tiếp về quê hương Bắc Kạn biểu diễn. Năm 11 tuổi, Vân rời gia đình xuống Hà Nội một mình học tập. Như bao học viên khác, em vào ký túc xá ở và phải tự lập. Một ngày của Vân bắt đầu từ hơn 5h rồi học môn cơ sở, môn chuyên ngành từ 6h sáng đến 12h trưa. Buổi chiều Vân lại cùng các bạn học 7 môn văn hóa. Vân bảo, thời gian học nhiều, tập luyện lại vất vả, bị đau cứng chân, hông nhưng vẫn rất vui khi được học môn nghệ thuật mình yêu thích. Ước mơ của Vân là trở thành diễn viên xiếc chuyên nghiệp, nhận được nhiều tràng pháo tay của khán giả và gặt hái được các thành tích cao.

Môn "Đu tiên" với những động tác quay người 180 độ, xoạc chân, ngả tụt thả cơ thể trong không trung chân bám vào dây ở độ cao 8-10 m..., được Nguyễn Thị Diệp (14 tuổi) thực hiện. 

Qua một năm ròng rã tập luyện, giờ ở trên dây cao đã thành việc bình thường với Nguyễn Thị Diệp. Suốt 2 giờ đu dây, xoạc chân, ngã tụt... trên đó, khi xuống đất, hai bàn tay, cổ tay của nữ sinh 14 tuổi chỗ trắng bệch, chỗ tím đỏ vì phải tì, bám vào dây xích, dùng sức lực nhiều.

Để bổ trợ cho môn Đu dây, Diệp phải tập hít xà, chống đẩy, chạy... cho tăng thể lực và khỏe cơ tay. Tập luyện nhiều, tay em to hơn các bạn cùng lứa tuổi, Diệp vì thế được đặt biệt danh "Diệp tay to". Nữ sinh này bảo, hồi đầu cũng xấu hổ nhưng giờ thấy mình hơn các bạn khác là, vừa khỏe, vừa biết tự lập cuộc sống và sớm có được một nghề mình yêu thích. Trong ảnh, Diệp đang giúp các học viên môn Nhào lộn hít "xà" tập thể lực.

"Học sinh trường xiếc thiệt thòi hơn các em trường ngoài vì tập luyện vất vả, học hành, rèn luyện suốt, ít có thời gian giải trí, vui chơi. Chế độ ưu đãi chưa đáp ứng được sức lực, sự khó nhọc các em trải qua. Vì thế, ai theo được nghề này luôn có lòng đam mê và sự hy sinh rất lớn", hiệu trưởng trường trung cấp Nghệ thuật Xiếc và Tạp kỹ Hoàng Minh Khánh nói.

VnExpress