Nếu gia đình không hạnh phúc thì đứa bé lớn lên trong môi trường như thế sẽ cảm nhận xung quanh là những vẻ bề ngoài giả dối. Làm sao chị có thể dạy dỗ nó khi đứa bé không còn biết tin vào đâu để thấy sự thật? (Phương)
> Chết đứng khi phát hiện chồng thuộc thế giới thứ ba
Tôi đang thất nghiệp và cũng chẳng còn bố mẹ để tìm sự an ủi. Tôi thật sự bơ vơ, lạc lõng trong lúc này và năn nỉ anh đừng bỏ tôi, nhưng anh vẫn dứt khoát chỉ quan tâm, giúp đỡ nếu tôi khó khăn hay có chuyện gì cần giúp.
Một mình anh đau là đủ, anh sẽ đau cho nỗi đau của em nữa. Em hãy sống vui, và khi tình yêu em trở lại anh vẫn sẽ ở đây, dang rộng vòng tay đón chờ em. Nếu em có một ai khác, anh sẽ cầu chúc cho em được hạnh phúc.
Nếu như anh không yêu em thì anh cũng đừng đối xử tốt với em như thế. Khi nào em buồn, anh lại đến bên em, lại làm em phải suy nghĩ.
Nhiều người thân và bạn bè khuyên tôi nên sinh em bé nhưng tôi đã không làm điều đó. Tôi đã dành trọn thời gian cho hai đứa con thơ, mặc dù không do tôi sinh ra nhưng đem lại cho tôi nhiều ý nghĩa trong cuộc đời này
Một ngày, có người đàn ông lạ hẹn gặp tôi. Ông đưa kết quả xét nghiệm ADN, nói là cha tôi và khẳng định Huyền không phải chị gái, mà chính là mẹ ruột của tôi.
Không gì thiêng liêng bằng tình mẫu tử. Lân đang bị sốc nặng nhưng chị Huyền có lẽ đang buồn và lo lắng nhiều hơn vì hằng ngày chị không còn nhìn thấy Lân nữa.
> Sau 25 năm phát hiện chị gái là mẹ ruột tôi
Em chưa bao giờ oán trách anh, kể cả những lúc anh nặng lời hay lạnh nhạt với em, vì em hiểu con người anh. Anh không nhẫn tâm và lạnh lùng như lời anh nói. Anh rất nhạy cảm, sâu sắc và nhận ra những điều dù là nhỏ nhất.
Trong lúc nó đang loay hoay với cuộc sống mới, vừa làm dâu, vừa làm vợ, vừa làm mẹ thì vợ cũ cứ về phá. Người đàn bà đó đã lợi dụng đến thăm con để làm đảo lộn cuộc sống của nó.
Tôi lấy chồng 4 năm, đã có 2 con nhỏ. Trước khi lấy anh, tôi đã một lần lỡ dại, mất đời con gái. Anh biết chuyện nhưng vẫn chấp nhận cưới tôi.
Anh cho bác vay 10 triệu, lúc làm nhà anh mang tiền về nói bác trả. Tuy nhiên trong một lần say, anh đã lỡ lời rằng hôm nay bác trả tiền mà anh không lấy. Tôi giật mình nhớ lại anh đã cầm tiền bác trả đưa tôi rồi mà.
Không như bao cặp đồng tính khác, chúng tôi yêu nhau thật lòng, tình yêu dành cho nhau chân thành, luôn cảm thấy như chưa từng được yêu. Trong thời gian yêu, chúng tôi chỉ biết có nhau, mọi cái đều trong sáng, rõ ràng, yêu như chưa từng được yêu.
Em bảo “Quen một người không có tiền như anh, nên tôi phải đánh số đề đấy, thì sao nào". Anh nhận ra một điều em không thể bên một người nghèo mãi được. Anh không giàu có như mọi thứ em thấy ở bạn bè trang lứa, anh chỉ giàu về tình cảm thôi, giàu về cảm xúc.
Người con yêu thương và mong muốn xây dựng tổ ấm gia đình lại là người làm con đau đớn, tạo ra những tình trạng oái oăm nhất đối với con. Sao có thể đối xử ác độc đối với con như vậy khi một thời anh từng đầu gối tay ấp, từng yêu con mặn nồng?
Chồng em tuy có yêu nhưng quá gia trưởng, mang nặng tư tưởng phong kiến nên vợ chồng không thể đi đến điểm chung. Còn tôi ly dị vợ, không ép buộc em phải bỏ chồng, tôi chỉ muốn tự do, không muốn có lỗi với vợ vì cảm thấy khiên cưỡng, gượng gạo khi nói lời yêu thương.
Người yêu cũ của anh nói với tôi mọi chuyện: "Chị không muốn ép anh cưới, đứa con này là đứa thứ hai mà anh và chị có với nhau rồi, nhưng bé đầu tiên chị đã bỏ đi. Đứa bé lần này chị sẽ giữ lại, nhưng chị sẽ không kết hôn cùng anh”.
6 năm chúng tôi sống với nhau như vợ chồng, tôi lo lắng, chăm sóc anh đúng nghĩa một người vợ; anh cũng vậy, rất hạnh phúc và vui vẻ. Anh chia tay vì không muốn tôi tiếp tục đau khổ chờ đợi.
Người đàn ông nào cũng có lòng tự trọng, chính tôi đã vô tình làm anh tổn thương, anh sẽ không tha thứ. Anh chưa bao giờ làm tôi khóc nhưng chính tôi đã làm cho anh khóc rất nhiều.
Anh thường xuyên lục túi xách của tôi lấy tiền, mặc dù lương anh cao hơn lương tôi rất nhiều lần. Anh hay yêu cầu tôi mua thứ này thứ kia, nói bóng gió về chuyện tiền bạc, chê bai tôi không được như cô này cô khác, khen cô gái mà anh thích trước mặt tôi.
Em từng mong một ngày được tự tay nấu cho anh bữa cơm, là cho anh tấm áo trước khi đi làm, nhưng sẽ chẳng bao giờ thực hiện được. Mỗi khi nhớ anh da diết, em lại tự nhắc nhở mình đừng cố gắng làm gì để gây ra tội lỗi.